Em năm nay 18 tuổi và từ nhỏ tới lớn em hay bị mẹ ruột và bà ngoại nhận xét và nói là ngu, khờ quá mức, hiền không ai bằng không biết một cái gì hết, suy nghĩ không thực tế,như con nít, sống ù lì, vụng về, tự kỷ vì ở một mình, không bình thường chứ không lanh lẹ khôn khéo như bao người vì em học không giỏi, giải quyết vấn đề không trọn vẹn, kỹ năng sống kém và làm gì cũng thất bại hơn thành công. Nhất là mẹ em luôn so sánh em với người em họ bằng tuổi em là con dì ruột sống chung nhà và một người chị họ con bác ruột bên nội cũng bằng tuổi em. Em họ của em mặc dù em ấy cũng trầm tính , ít nói như em và thậm chí đã rớt cấp 3 vì quen bạn trai hồi lớp 9, từng bị dì em đánh và phải học trường tư làm dì em phải chạy vạy tiền học cực khổ chứ không học tới lớp 12 trường công như em. Còn người chị họ bên nội em cũng rớt cấp 3 và hiện tại chị ấy phải đi học nghề làm móng xa nhà nhưng mẹ em luôn luôn nói hai người họ khôn , lanh lẹ và thông minh hơn em và nói em không bao giờ bằng hai người họ cũng như không bằng một ai cùng bằng tuổi em khiến em buồn lắm .
Nhưng em lại hứng thú với vẽ và một số người nói em có khiếu và em hay nghĩ ra những cái ý tưởng, kịch bản trong đầu mỗi khi em vẽ hay chỉnh sửa, ghép nhạc video, viết truyện nhưng không một ai biết và hiếm lắm thì mới có giải quyết được một ít vấn đề như máy tính em bị vô nước thì em đã cấp cứu kịp thời bằng máy sấy tóc, dùng nắp bút màu làm đầu nắp nồi cơm, tự nộp hồ sơ đăng ký đại học, tự mở tài khoản cái nhân trong vài trang web mỹ thuật của nước ngoài và em đã tìm được những sản phẩm đã bị ẩn của người khác từ những trang web đó. Có một lần đáng nhớ nhất đó là em đã tự đi bộ một mình đến được ngân hàng bằng Google map rồi rút được tiền mà không có thẻ trong một lần đi du lịch xa lần đầu với lớp của em. Và em dần dần trở thành một người qua mặt bằng cách hay giấu diếm gia đình vì sự an toàn của bản thân mặc dù em biết như thế là sai.
Từ năm lớp 12, em vừa học vừa đi làm thêm online 2 công việc cùng lúc để kiếm tiền vì nhu cầu của bản thân và thu nhập cũng khoảng 4-5 triệu /tháng nhưng không nói cho một ai biết kể cả gia đình. Hiện tại em sẽ theo học đồ họa và đã đậu được đại học. Ngoài ra em còn có một đặc điểm khác người là làm mọi thứ bằng tay trái và cuộn đc lưỡi chữ U, hay đọc truyện với xem phim Âu Mỹ và có biết chút ít về Tiếng Anh( em thi được 9 điểm tốt nghiệp môn này và là môn điểm cao nhất ), nhưng em sống trầm lặng, ít nói, im lặng, thích giao tiếp trực tuyến và không có bạn thân, luôn ở một mình vì cảm thấy tự do và thoải mái và hay làm mọi thứ trong giấu giếm và nhớ rất dai.
Sắp tới em sẽ học đại học nhưng mẹ em lại làm khó với em về chuyện đi lại với ở trọ chỉ vì có những suy nghĩ như đầu bài viết và em là con gái, lại không biết chạy xe máy mà khổ hơn nữa là trường lại không có ký túc xá, chỉ có nhà trọ thôi và không tìm được tuyến xe buýt để tới trường đại học mà em học sắp tới nên em bế tắc lắm và cũng không biết làm sao nữa ? Nhìn thấy gia đình người ta cho con cái họ ở trọ , tự do bay nhảy khi đi học đại học mà em thèm lắm . Em thật sự không biết là em mang dấu hiệu của người hướng nội ( vì dạo này em tìm kiếm trên mạng thấy em có vài dấu hiệu của kiểu người đó nhưng em vẫn chưa hiểu rõ về định nghĩa thật sự ) hay chỉ mang dấu hiệu của một người bị tự kỷ, trầm cảm, có vấn đề về não và thần kinh nên mới ngu, khờ, vụng về khiến gia đình không tin tưởng nữa ? Em ước gì đầu óc mình khôn lanh, thông minh để cuộc sống thuận lợi, thoải mái và làm gia đình yên tâm, tin tưởng như bao người thì tốt quá. Em thật sự không biết có ai bị như em không ? Và mong chương trình giải đáp giúp em với ạ. Em xin cảm ơn nhiều lắm !
Thân chào em gái!
Mặc dù qua thư, em đang có những nhận xét tiêu cực về phía bản thân, nhưng chị lại cảm thấy em là một cô gái đặc biệt, tài năng và có phần chị cũng ngưỡng mộ em đấy.
Phải chăng vì trong quá khứ, em đã từng phải nghe nhiều lời nhận xét của bà, của mẹ nên thành ra em có phần “tự kỉ ám thị” lầm tưởng những điều đó là con người thật của em. Thực ra, lời khen hay lời chê đều có hai mặt của nó. Mặt tiêu cực thì em cũng đã nhìn thấy rồi khi em đang nghi ngờ chính bản thân em. Nhưng cũng không thể phủ nhận được, có khi nào chính em cũng muốn tự khẳng định mình để thể hiện thấy rằng em không phải là người như vậy. Bằng chứng được thể hiện rất rõ trước kết quả em thi đỗ Đại học. Và một điều nữa chị cũng khâm phục em vì mặc dù còn đang đi học nhưng em đã đi làm để có thu nhập. Đâu phải ai ở trong lứa tuổi của em cũng làm được đồng thời hai điều đó.
Mà em biết không? Chị còn nhìn thấy em là một cô gái hạnh phúc khi được đi theo đúng đam mê của mình. Em đã lựa chọn đúng ngành nghề theo đuổi phù hợp với năng khiếu của em. Như vậy cũng có nghĩa là gia đình em cũng tôn trọng sở thích của em đó chứ. Một cô gái tuổi 18 đã định hướng được công việc mình yêu thích, đã tự kiếm tiền với hai công việc đồng thời với việc học, thì chứng tỏ em là một người rất năng động, nhạy bén với cuộc sống. Giờ em cũng đã trưởng thành rồi, hãy nói với người thân về những thành tích ấy của em và tiếp tục chứng minh cho gia đình thấy được năng lực của em nhé.
Với một cô gái chủ động, đầy khát khao như em, thì việc để có được một chiếc bằng lái xe chị nghĩ rằng đó là một việc rất đơn giản, chỉ cần em bỏ chút thời gian ra thực hành và thi bằng thì em sẽ sớm có được thôi. Hoặc nếu như em thích, hãy tìm một chỗ trọ gần nhất với điểm xe buýt và đi bộ tới điểm bắt xe, vừa tận dụng luôn thời gian đó để luyện tập thể dục, càng giúp cho cơ thể em khỏe mạnh, dẻo dai hơn. Hoặc một giải pháp khác là đạp xe tới trường, cũng là cách để rèn luyện thể lực và bảo vệ môi trường…Hơn nữa, việc em viết thư về chương trình, chị cũng nhìn thấy em là một người luôn biết tìm đến giải pháp, và một người như vậy sẽ luôn chín chắn suy nghĩ trước khi quyết định điều gì đó.
Chị nhìn thấy rất nhiều tính cách tốt đẹp của em, bởi vậy chị mong rằng những điều chị phân tích ở trên sẽ giúp em tự tin hơn vào bản thân mình. Vững vàng và khẳng định mình em nhé. Chị chúc em sẽ thành công trên mọi lĩnh vực!