Chào chuyên gia, em năm nay 17 tuổi và em đã bị buộc phải chia tay. Anh ấy là người chia tay trước và xóa số điện thoại, hủy kết bạn,chặn số, chỉ vì em hay nhắc căn bệnh viêm phụ khoa của em. Anh ấy có lỗi nhiều hơn vì anh ấy không chịu nghe lời em là phải rửa sạch cậu bé rồi mới q.h, nhưng anh ấy không chịu… và thế là em là người mang bệnh viêm nhiễm.
Em stress tìm đến anh và nói về căn bệnh này, anh nói:”đừng lo chắc không sao đâu”. Vậy mà em đi tham khảo tư vấn của bác sĩ thì bảo em là bị viêm cổ tử cung, nếu để lâu sẽ không sinh con được hoặc ung thư. Anh nghe xong cũng khuyên em bình tĩnh, để anh kiếm tiền chữa. Nhưng mà anh ấy kiểu hứa gì là không làm cái đó, ít khi em nhắc tới thì mới làm. Anh ấy cũng hay quên, nhiều lúc em thấy mình không đủ quan trọng trong mối quan hệ này.
Anh ấy đã 18 tuổi, anh hút thuốc. Vâng! em cũng cho hút vì nghiện thì làm sao bỏ. Nhưng có lẽ vì em quá nhiều lần nhắc tới căn bệnh của em mà anh ấy nản rồi đòi chia tay. Có lần em up story nói câu ám chỉ cần quan tâm: “bệnh rồi sao giờ” mà anh ấy không hề nhớ là em bị viêm nhiễm mà vô nhắn tin hỏi em bị bệnh gì. Sau đó em ức lắm, đã cãi với anh. Và chuyên gia biết đó, anh ta đã chủ động chia tay rồi còn nói em bị bệnh thế thì sau này có cưới nhau về sinh con không được bình thường, dị tật này nọ. Anh cũng hút thuốc nên sẽ không tốt cho em với con đâu! Tạm biệt em! Mình chia tay nha. Và thế là anh ấy xoá hết, cắt đứt liên lạc với em.
Em thật sự sốc và em đã khóc sau đêm anh ấy chia tay em! Về sau đi học anh ấy cũng không thèm nhìn em. Anh ấy mặt lạnh lùng, em nhìn rất đáng sợ. Anh cố tình nhìn chỗ khác làm lơ khi em đi ngang qua. Em không biết có phải vì anh ấy đã có được trinh tiết của em và cộng với việc em bệnh viêm nhiễm này mà anh chán và lựa cớ chia tay hay không.
Em đang căng thẳng, lạc lối trong con đường kỉ niệm mà hai đứa đã đi qua, chỉ mình em chờ hi vọng là anh sẽ nhận em tin nào đó, nhưng không anh vẫn im lặng sau khi chia tay. Em thất vọng, em lại rơi nước mắt. Em khó hiểu là tại sao anh ấy trước khi chia tay vẫn yêu cưng em lắm, vậy mà em nhắc căn bệnh là bỏ em, lạnh lùng như kẻ lạ. Em cũng thắc mắc là tại sao anh ấy chia tay xong mà vẫn có thể bình thản còn em thì không, tại sao anh ấy có thể nhịn nhắn tin cho em còn em thì lại luôn chờ anh ấy? Có phải vì anh ấy đã chán và muốn chấm dứt tận gốc, muốn trốn trách nhiệm với em nên anh ấy mới vậy?
Anh ấy sáng học chiều học rồi lại đi làm đến 10h đêm mới về, mà thường lúc còn quen thì anh làm về thì dành thời gian ib em vài câu rồi chúc ngủ ngon, nhưng sau khi bỏ em thì em không thấy nữa. Em yêu anh ấy sâu đậm quá nên em chưa thể quên anh ấy ngay như cách mà anh ấy đã làm, bây giờ em rất lo lắng, hoang mang 1 mình gánh cả căn bệnh, em phải làm sao đây ạ? Làm sao để tích cực lên đây ạ?
Chào em. Với một cô gái 17 tuổi, khi đối mặt với tình huống hiện tại khiến cho em cảm thấy mọi việc thật nặng nề. Nhưng với tầm hiểu biết của chuyên gia tư vấn www.cuasotinhyeu.vn, chị khuyên em hãy thực sự bình tĩnh, mọi chuyện đều có thể giải quyết được, kể cả vấn đề sức khỏe của em cũng như chuyện tình cảm.
Viêm cổ tử cung không phải là bệnh hiếm gặp đối với nữ giới. Bác sĩ đưa ra lời cảnh báo với em vì tuổi của em còn rất trẻ, nên biết cách giữ gìn, q.h.t.d lành mạnh, an toàn, vệ sinh sạch sẽ để tránh việc bị tái phát nhiều lần. Còn đương nhiên, khi những vấn đề phụ khoa trở thành mãn tính thì sẽ có nguy cơ dẫn đến việc khó khăn trong sinh nở thậm chí ung thư cổ tử cung.
Trước mắt, em phải kiên trì đặt thuốc, uống thuốc theo hướng dẫn của bác sĩ, kiêng q.h.td trong thời gian đặt thuốc, ăn uống khoa học để tăng cường sức đề kháng cho cơ thể, tránh việc viêm nhiễm bị tái phát đi tái phát lại nhiều lần. Em cũng đừng trầm trọng quá về bệnh này, khi em chăm sóc cơ thể đúng cách thì mọi việc sẽ trở thành đơn giản. Nhưng khi em cứ nói quá lên, nhắc đi nhắc lại nhiều lần, thậm chí đổ lỗi cho bạn trai là nguyên nhân gây nên, bạn ấy sẽ cảm thấy khó chịu căng thẳng đó em à. Thực ra ban đầu bạn cũng khuyên em bình tĩnh để bạn kiếm tiền cho em chữa, nhưng em lại cứ sốt ruột lên như vậy, nên mới khiến cho bạn ấy tức giận và buông ra những lời nói để em tổn thương. Có lẽ em cũng cần hiểu rằng đàn ông và phụ nữ rất khác nhau, cách suy nghĩ, bầy tỏ sự quan tâm đến cùng một vấn đề cũng khác nhau nên đôi khi chúng ta phải hiểu để có cách yêu phù hợp
Chị thấy bản thân em đang suy nghĩ quá nhiều nên em mới bị căng thẳng đến mức như vậy. Những lời nói, lời trách móc của em sẽ khiến cho người ấy cảm thấy em thực sự phiền hà. Em cũng chia sẻ, công việc của bạn trai rất bận rộn, ngoài đi học ngày hai buổi, bạn còn phải đi làm thêm đến tận khuya. Nhẽ ra, em còn cần phải động viên, chia sẻ với bạn trai chứ không phải là suốt ngày nói đi nói lại một vấn đề. Khi chán yêu thì cảm xúc sẽ không còn, đó là điều lý giải tại sao bạn trai lại lạnh lùng với em như vậy. Giờ em lại trách móc bạn ấy có được tr.inh tiết của em rồi buông bỏ, nhưng cái này cũng một phần do chính bản thân em tự nguyện mà. Để tốt nhất cho em lúc này, em cứ tập trung vào việc chăm sóc sức khỏe cho tốt, bệnh tật có nặng lên hay nhẹ đi cũng do yếu tố tinh thần quyết định rất nhiều đó em ạ
Ở lứa tuổi của các em, có đôi khi tình cảm rất dữ dội mạnh mẽ, nhưng có những lúc buông cũng rất dễ dàng. Cũng không cần tránh móc gì bạn trai cả, vì hiện tại bạn ấy cũng khá bận rộn và có nhiều việc khác để làm. Vậy em cũng bận rộn lên đi, đừng có suốt ngày suy nghĩ, ủ dột, vừa không giải quyết được vấn đề mà lại khiến cho em suốt ngày cảm thấy buồn chán. Phia trước em còn bao nhiêu mục tiêu phải chinh phục, còn bao điều mới mẻ chờ đón,
Phấn chấn lên em nhé, nhớ chăm sóc cơ thể thật tốt đấy!