Em chào chương trình. Em là Hải Yến năm nay 38 tuổi, đã kết hôn được 10 năm và có con trai 9t. Chồng hơn em 1 tuổi song do em học sớm nên bạn bè hai bên là ngang bằng. Sau khi yêu chồng được 6 tháng thì đã kết hôn với ông xã thuộc ngành Mỹ Thuật. Đa phần bạn bè người thân nói rằng hai người khác hẳn nhau, em thuộc tuýp công sở, nhẫn nhịn hy sinh, chồng thì nghệ sĩ.
Công việc của em thường đảm đương vai trò quan trọng trong công ty như trợ lý giám đốc, trưởng phòng kinh doanh, quản lý. Hiện tại em mở riêng một cơ sở ngoại ngữ và quản lý, kinh tế còn nghèo. Ngẫm nghĩ bản thân tại sao lựa chọn chồng khi chưa bao giờ chơi và biết gì về giới mỹ thuật, lý do lúc trẻ rất khao khát tình cảm sau 3 năm chia tay mối tình đầu, lại không có nhiều sự lựa chọn do bản thân ít giao tiếp, ông xã có chút năng khiếu mỹ thuật về hội họa, thẩm mĩ thiết kế nên bỏ qua khá nhiều điều và đi đến kết hôn.
Lúc quen nhau ông xã tóc dài ép thẳng, nói thì yểu điệu, việc làm tự do tại Hà Nội, sau khi lấy vợ về hp thì không có việc làm. Sau khi kết hôn đang mang bầu chồng được bạn bè rủ mở phòng tranh, rồi quán cafe, chỉ là góp công mà không có vốn. Sau đó làm không được nên bạn đề nghị nhượng cổ phần toàn bộ quán cafe lại. Hai vợ chồng kinh doanh quán song không có kinh nghiệm nên thua lỗ hơn một trăm triệu.
Ngay khi lấy chồng rồi có bầu, đẻ con, chồng đã biểu hiện không chăm sóc yêu thương vợ, không có tài chính đưa vợ, nói chuyện với nhau không được nên em phải khóc một mình, còn lo lắng chăm con cùng sự yêu thương của ông bà nội ngoại. Ông bà nội rất thương con cháu, tạo điều kiện ngay từ đầu ở riêng và sửa chữa nhà cửa xinh xắn. Nhà nghèo nên không hỗ trợ về kinh tế song bà thường xuyên hỗ trợ thức ăn và sự yêu thương bao bọc. Trong nhà bố chồng em hiền lành không quyết đoán nên mọi việc mẹ chồng phải lo lắng hết. Mẹ chồng tần tảo, làm quản lý tầm trung công ty nhà nước, khéo léo đảm đang gánh vác 2 vai trong nhà.
Mẹ tình cảm, thích phô trương, vị tha. Việc to việc nhỏ trong nhà mẹ trao đổi với con dâu chứ chồng vô lo. Em giống như mẹ chồng vậy lại phải lo mọi chuyện trong nhà. Chồng ngược tính không hợp với ai trong gia đình cả, từ khi có vợ dần dần ỉ lại hết cho vợ. Tiếp theo chồng lại cùng bạn mở cty thiết kế xây dựng. Gánh nặng nợ nần chồng trả được một phần nhỏ sau đó là buông. Bà ngoại cho một phần tiền và em cặm cụi làm việc trả nợ. Sau khi lập gia đình em trao đổi mỗi tháng anh đưa em 2 triệu để chi tiêu song chồng không đưa, không biết trách nhiệm và cuối cùng là buông.
Công việc thì chỉ nửa năm đầu có thu nhập sau đó làm việc không có uy tín, không đúng hạn, không chăm chỉ phục vụ khách hàng nên không lo được hợp đồng cho mình, khách hàng và bạn cùng làm đều ngán. Kết quả lại thất bại. Trong gia đình những tính nết trái ngang của chồng như ngủ muộn, lười biếng, nghệ sĩ em bỏ qua không quan tâm; việc mình mình làm, tập trung nuôi con và dồn tình cảm vào con nhiều hơn. Trong nhà vẫn đầm ấm vì em không gây áp lực kinh tế gì, hi sinh mọi thứ, giảm thiểu sinh hoạt để đủ kinh tế chi tiêu gia đình. Về công việc vẫn động viên chia sẻ với chồng.
Nhưng giữa hai vợ chồng không đối thoại được về tài chính, về chăm sóc gia đình. Tiếp theo chồng thất nghiệp cũng không hề lo lắng con cái, cơm nước nhà cửa, đỡ đần cho vợ. Đôi lúc xích mích thì sau đó em là người hòa giải, bỏ qua không chấp nhặt. Về con, nhà em truyền thống giáo dục, em học kinh tế làm về giáo dục nên biết cách dạy bảo cháu học nhưng vai trò của bố còn khá mờ nhạt, dạy con cũng như lo lắng kinh tế cho con hầu như rất ít.
Về cuộc sống tình dục, em khô khan, không ham muốn. Có lúc trong nhà mất cân bằng đến nỗi phải mấy tháng không quan hệ, đó là lúc chồng ở nhà và em tập trung các chiến dịch tết để lo kinh tế. Chồng ngủ riêng, em gọi ngủ chung cũng không, chồng cũng không ham muốn quá mạnh. Về tình dục với chồng em thấy mình có lỗi. Bên cạnh đó việc buông lỏng không đối thoại giữa hai vợ chồng mà cứ cáng đáng một mình cũng là nhược điểm của em.
Ai cũng muốn được chồng lo toan, song việc đối thoại không hiểu sao lại khó thế. Thứ nhất chồng suy nghĩ theo tuýp nghệ sĩ, vô lo nên không khớp với bình thường. Thứ hai em hơi khô trong cách ứng xử. Bên ngoài thì giao tiếp, phục vụ khách hàng khá nhanh nhẹn khéo léo, ngọt ngào, biết người biết ta song còn trực tính, cương tính và chưa biết cách để hai vợ chồng hòa hợp. Em tính cách độc lập nên ít tâm sự với ai về chuyện gia đình, trừ bố mẹ hai bên. Bố đẻ lúc đầu cũng giấu vì mình đã chọn chồng, cái xấu của chồng cũng chấp nhận. Bố đẻ rất nghiêm và là người duy nhất trong gia đình nói ông xã nghe, song cũng không hợp và thông cảm được giới nghệ thuật.
Những lần công việc tiếp theo không thành, kinh tế eo hẹp lại càng không cư xử đúng mực, em cũng không lo nổi nữa nên đã về nhà ngoại được hơn 1 năm, hai cái tết, mục tiêu chồng không dựa dẫm vào mình và chủ động hơn về công việc, sự nghiệp. Trong thời gian này chồng thất nghiệp gần một năm sau đó túc tắc partime dạy học và vẫn tiếp tục hội họa, lên Hà Nội và có làm được các show bodyart tốt. Tâm lí của chồng là oán giận vì vợ buông rơi sau đó phải tập trung tự làm lo cho bản thân. Tết vừa rồi ông xã có đưa chút tiền tổng cộng được hơn mười triệu mua laptop cho con, biếu tết. Tuy nhiên cả năm không gọi cho con được một lần, chỉ là con chủ động.
Về phần tài chính vợ trao đổi cùng chồng muốn chồng làm ăn lo lắng gia đình thì không có đưa hàng tháng, chỉ là con đòi, vợ giục biếu bố mổ, biếu tết thì đưa. Hai vợ chồng vẫn chưa đối thoại được lần nào thực sự sâu về việc kết nối. Chồng thì muốn hàn gắn song thể hiện không mạnh mẽ, nói nhiều hơn làm.
Người thân thì phản đối và khuyên bảo em phải suy nghĩ kĩ về chồng trước khi kết nối. Em thì cũng muốn thấy chồng và hai vợ chồng phải thay đổi được điều gì đó thì mới quay về, vợ chồng thống nhất với nhau một số điều, nói chuyện được với nhau, kinh tế cùng lo toan. Sau tết đây em rục rịch hướng về gia đình đoàn tụ song người nhà trao đổi về tính nết của chồng lại thấy khá khó khăn và nản. Bản thân chồng cũng không hợp tác và hòa hợp với bố mẹ đẻ nên nếu đoàn tụ mà chưa tâm đầu ý hợp thì lại giống như trước đây, thậm chí còn tệ hơn.
Hướng thứ hai là dừng lại. Với tuổi đã cao rồi em không còn tự tin. Em nhỏ người nên trẻ, làm giáo dục tâm tính hiền lành song phải nói biến cố gia đình làm mình càng thu mình lại, giao tiếp khá ít. Về xã hội thì em thành đạt, về học thức, danh tiếng, gia đình cơ bản song nhược điểm của mình về giao tiếp thì em thấy rõ. Yếu điểm của em bây giờ là chưa cùng chồng đối thoại thay đổi, chưa dám chủ động cuộc sống về mặt tình cảm của chính bản thân mình tiếp theo. Người thân, bạn bè của em không đồng tình về chồng, người nhà không ai ủng hộ. Bạn bè của chồng thì chỉ xã giao thôi hai vợ chồng đều kín tiếng về việc cách li.
Từ trước đến giờ em âm thầm lam lũ, tiếp theo thế nào để cuộc sống sáng hơn em muốn được chương trình tư vấn thêm. Đôi lúc em suy nghĩ phụ nữ là được yêu thương, chính vế là phụ bên cạnh trụ cột là chồng. Vậy thì cứ tiếp tục bằng sự hi sinh như mẹ chồng gánh vác cả đời, đến bây giờ vẫn vậy có hợp lý không, có bền vững không. Còn con cái tiếp nối, nuôi dạy không tốt là sẽ lại giống những gương đi trước. Rất mong chương trình tư vấn kỹ cho em để em bình tâm sáng suốt và cư xử đúng đắn trong hoàn cảnh này. Em cảm ơn chương trình.