Chào chuyên gia ! Em đang rất rối bời và mệt mỏi, em không biết nên làm thế nào. Mong các chuyên gia tư vấn cho em ạ!
Em năm nay 23 tuổi. Em và anh yêu nhau được hơn 1 năm. Mới đầu gia đình em phản đối rất nhiều vì anh quê ở Thanh Hoá. Sau một thời gian tiếp xúc, gia đình em đã có cái nhìn khác về anh, và đồng ý cho chúng em quen nhau. Do quê anh ở xa và công việc bận, nên em mới chỉ về quê anh 1 lần. Thi thoảng em gọi điện để thăm hỏi bố mẹ anh.
Dạo gần đây, bố anh hay liên lạc với em và thúc dục chúng em nói chuyện người lớn rồi tiến tới cưới hỏi. Nhưng vì bố em mới mất được 5 tháng. Nỗi đau còn chưa nguôi ngoai. Em muốn trả hiếu, hết tang bố mới tính đến chuyện cưới hỏi. Anh cũng đồng ý và có nói chuyện để bố mẹ anh hiểu. Nhưng bố anh vẫn không nghe, mỗi lần gọi điện đều nhắc tới việc này và nói nặng nói nhẹ em. Em cảm thấy rất áp lực và mệt mỏi.
Đỉnh điểm là vừa rồi Hà Nội giãn cách xã hội, bố mẹ anh gọi điện bắt anh về quê. Nhưng để em lại 1 mình trên này anh không yên tâm, nên anh không về. Bố mẹ anh gọi điện cho em và muốn em về cùng để anh về. Nhưng em đã nói để 2 bác thông cảm là em không về được. Vì em vẫn đang làm online tại nhà, và sau giãn cách là em sẽ đi làm mà không được nghỉ thêm. Nếu về quê, cách ly tại quê, không trở lại Hà Nội kịp em sẽ bị đuổi việc. Thêm nữa, vì chưa cưới hỏi nên em cũng không dám. Về quê anh 15 ngày , gia đình em biết chắc chắn sẽ không đồng ý. Và hàng xóm láng giềng sẽ dị nghị, lời ra tiếng vào.
Thế nhưng bố mẹ anh không hiểu cho em, mà lại nghĩ rằng do em xúi bẩy mà anh không về quê, không nghe lời bố mẹ. Bố anh còn nói nặng em là em yêu anh là yêu chơi bời, và nghĩ em yêu là lợi dụng, lừa đảo( trong khi nhà anh điều kiện không bằng nhà em). Và lại tiếp tục nhắc tới chuyện cưới hỏi. Bố anh mắng cả anh là ” mày thích theo con nào thì theo ” Em cảm thấy rất đau lòng vì bố mẹ anh không tôn trọng em. Vì câu chuyện này mà em và anh đều rất mệt mỏi.
Em yêu anh rất nhiều, chúng em đã phải trải qua rất nhiều khó khăn mới có thể bên nhau như ngày hôm nay. Anh rất tốt và yêu thương em . Nhưng bố anh lại rất độc đoán, gia trưởng luôn bắt anh phải làm theo ý bố. Anh đứng giữa bên tình bên hiếu rất khó xử và khổ tâm. Em rất thương anh. Em không biết mình nên đi tiếp hay dừng lại. Em không thể chịu đựng được áp lực và những lời nói nặng của bố anh. Em cảm thấy bố anh không hề tôn trọng và nghĩ cho em. Nhưng chia tay anh, em và anh đều đau khổ. Em không biết nên làm gì cả.
Em mong các chuyên gia hãy giúp em. Em cảm ơn!
Chào em,
Tôi chia buồn với em về mất mát người thân! Chuyện tình cảm của em lại tiếp tục gặp sóng gió trước những suy nghĩ thiếu xây dựng tôn trọng từ phía gia đình bạn trai, giờ lại là lúc dịch bệnh covid đang gây ảnh hưởng lớn đến đời sống, công việc của rất nhiều người đặc biệt là ở TP.HCM và Hà Nội.
Cũng rất may khi đối mặt rất nhiều khó khăn thì các em vẫn giữ được tình cảm, sự tin yêu và quan trọng hơn là chưa để những khó khăn tác động tiêu cực lên tình cảm dành cho nhau. Nhưng vẫn còn quá sớm để các em nhìn rõ con đường phía trước sẽ đồng hành cùng nhau thế nào. Cả em và có lẽ cả bạn trai vẫn còn trẻ, các em cũng mới có 1 năm gắn bó và trước mắt vẫn tồn tại rất nhiều vấn đề cả từ phía trong gia đình hai bên lẫn bên ngoài là những thay đổi mà dịch bệnh tác động lên xã hội. Vậy nên khi này hãy cứ trân trọng tình cảm dành cho nhau để trở thành chỗ dựa tinh thần, yêu thương, động viên, chia sẻ với nhau… cho dù ở xa hay ở gần, qua đó các em sẽ còn hiểu nhau hơn và còn có thể thử thách bản thân mình hơn nữa trong tình yêu trước khi nghĩ đến một đích đến cùng nhau ở tương lai. Như vậy các em sẽ đối diện với những khó khăn, rào cản một cách nhẹ nhàng hơn, ít áp lực hơn và cũng cho nhau cơ hội tự quyết của mỗi người.
Về phần gia đình bạn trai, em cũng nên có cái nhìn cảm thông cho họ, những lời lẽ không hay họ nói với em có thể do mất bình tĩnh hoặc đã thiếu tôn trọng với em nhưng thời điểm này có lẽ họ cũng đang rối bời. Họ có thể chưa có sự đồng thuận với con trai mình về kế hoạch tương lai, cộng thêm thời điểm dịch bệnh thế này họ cũng rất lo lắng cho sức khỏe của con mình. Hà Nội lại đang là điểm nóng dịch bệnh nên họ chắc sẽ chẳng còn tâm trí đâu mà lo lắng cho tình cảm của các em. Rất tiếc là họ cũng không hiểu cho hoàn cảnh của em. Để sự việc như vậy cũng có phần đáng trách đối với bạn trai em. Nếu quyết định ở lại thì cậu ấy nên làm bố mẹ hiểu cậu ấy và hơn tất cả là không lôi em vào vì đó là quyết định của cậu ấy. Ngược lại nếu muốn về với gia đình thời điểm này cũng không có gì là sai, giờ là lúc sức khỏe, tính mạng con người là quan trọng nhất và nếu có thể cậu ấy cũng nên ở gần bố mẹ mình để cùng nhau vượt qua khó khăn. Cậu ấy đã chưa rõ ràng trong nhìn nhận, không thể chỉ nói yêu để rồi làm bạn gái phải đau khổ giằng xé và chịu sự xúc phạm từ chính bố mẹ mình.
Tôi cho rằng việc về quê hay ở lại của bạn trai lúc này không ảnh hưởng gì đến tình cảm của các em, và càng không liên quan gì đến em như cách mà bạn trai và bố mẹ cậu ấy đang tạo ra áp lực cho em. Không biết còn có điều gì họ đang mong muốn hay không? Bất luận là gì thì tôi tin một cô gái tốt, yêu thương chân thành như em cũng sẽ không muốn bạn trai phải chia tay bố mẹ cậu ấy để đến với mình phải không? Một người đàn ông tốt cần phải biết chăm lo cho gia đình mình ngay cả khi sống cùng bố mẹ hay đã xây dựng cuộc sống riêng. Vậy nên em đừng quá lo lắng nữa nhé, còn yêu nhau sẽ biết cách ở lại bên nhau.
Thân ái