Chồng trốn chui trốn lủi nằm rạp như một con chó con để sang “quan hệ” với cô hàng xóm.

 

Tôi sinh ra va lớn lên ở một miền quê biển nghèo. Từ nhỏ đến lớn tôi chăm chỉ học hành với mong muốn có được nghề nghiệp ổn định làm ra tiền nuôi sống bản thân mình. Năm 2001 tôi tốt nghiệp cao đẳng sư phạm, ra trường và kết hôn với anh bộ đội đóng quân gần nhà bằng tình yêu sét đánh. Và tôi đã phải trả giá cho sự lựa chọn nông nổi thiếu hiểu biết của mình.

 

Tôi bước vào cuộc sống làm vợ, làm mẹ như một con nai vàng ngơ ngác. Người sát cánh bên tôi, chồng tôi không thông cảm cho tôi mà nhìn tôi là một phụ nữ đần độn, kém cỏi, xấu xa. Anh luôn chửi tôi là người vô học mỗi khi tôi không làm vừa ý anh. Ở trường tôi là một cô giáo, về nhà không may tôi sơ suất điều gì là anh chửi tôi đần độn, ngu dốt. Rồi anh chửi bố tôi mất đi là nhà tôi vô phúc, cả họ nhà tôi ngu…vv.

 

Bố tôi, mẹ tôi , hai em tôi đều là công chức nhà nước. Không may bố tôi bị bệnh ung thư mất sớm, nhà tôi mẹ góa con côi, hễ không ai làm vừa ý anh là anh chửi là vô học hết. Là chồng nhưng anh không ân cần dạy dỗ tôi mà hễ tôi sai là anh sỉ nhục tôi giáo học mà ngu. Biết mình kém cỏi nên anh chửi tôi nín nhịn cố gắng sửa sai, lần nào không kịp sửa hay vô ý mà quên thì thôi tôi biết mình không bằng chó, kể cả thượng cẳng chân hạ cẳng tay, vớ được gì là ném bất kể có nguy hiểm đến tính mạng vợ hay không.

 

Trong lòng tôi lúc nào cũng nơm nớp lo không vừa ý anh. Ngoài xã hội anh là người cực kì khéo léo không bao giờ để mất lòng ai, không cần biết vợ con đói no, buồn vui thế nào anh phải làm đẹp lòng bạn bè, hàng xóm đã. Anh quan niệm rằng đánh đề là một con đường làm ăn và anh lao vào như một con thiêu thân bất kể lời khuyên ngăn của tôi của gia đình. Anh nợ nần chồng chất hết lần này đến lần khác và mới gần đây anh công khai số nợ 350 triệu. Ngày nào được đề thì anh vui vẻ, còn không thì mẹ con tôi im lặng cũng không xong.

 

Ảnh minh họa. Nguồn internet

 

Trớ trêu thay gần đây tôi phát hiện ra anh cặp bồ với vợ hàng xóm, một cô gái cõng chuyến trong bãi vàng được người ta nhặt về làm vợ. Vô tình trên facebook của anh và cô ta tôi biết được anh và cô ta yêu nhau tha thiết. chồng cô ta đi đào vàng, nên chồng tôi thường xuyên trèo tường sang quan hê với cô ta. Vì quá sốc khi nhìn thấy chồng trốn chui trốn lủi nằm rạp xuống đất như một con chó con để sang quan hệ với cô ta mà tôi không đủ can đảm để bắt cảnh ” trai trên gái dưới”. Để rồi anh ta chối theo kiểu ” gái đĩ già mồm ” trước mặt tôi và các anh chị.

 

Rồi qua facebook của họ mà tôi cũng biết được rằng 13 năm qua anh sống với tôi không một ngày nào hạnh phúc, anh và tôi không hợp nhau, rằng bây giờ anh mới tìm được hạnh phúc bên cô gái kia. Anh yêu ánh mắt, nụ cười của cô ấy, anh thèm cắn vào môi của cô ấy. Tôi sụp đổ hoàn toàn, tôi thấy ghê tởm những gì mà từ trước tới nay anh ta dành cho tôi. Tôi không giận anh, tôi đau khổ, tôi muốn giải phóng anh để anh được tự do đến với hạnh phúc của mình.Giữ người ở lại chứ ai giữ người ra đi.

 

Chào em!

 

Đọc thư của em tôi cảm thấy dường như cuộc đời em kể từ khi lấy chồng là chuỗi những ngày chìm trong nước mắt. Một khi em gửi những tâm sự, những chia sẻ của mình đến Cuasotinhyeu.vn  thì tức là em đã cảm thấy quá bế tắc và cần được sẻ chia, giúp đỡ. Tôi sẽ cùng chia sẻ với em, tuy nhiên điều quan trọng nhất và cần thiết nhất lúc này đó là sự mạnh mẽ và sáng suốt của em.

 

Thông thường khi tư vấn tôi sẽ phải hỏi em trước về hoàn cảnh và điều kiện của em. Tuy nhiên trong trường hợp này, câu hỏi đầu tiên tôi muốn hỏi em là: Điều gì khiến em còn lưu luyến và tiếp tục cuộc sống hôn nhân với một người chồng như thế? Hiện giờ em đang mong muốn điều gì?

 

Qua những dòng chia sẻ của em, tôi không hề thấy em nói đến những ưu điểm, những mặt tính cách tốt của chồng. Mà tất cả nội dung bức thư đều chỉ nói đến những tính cách thật sự rất tệ của người mà em lấy làm chồng: “Anh ta xúc phạm em, nhìn nhận em như một người phụ nữ xấu xa, ngu ngốc. Anh ta không những không hề chia sẻ với em mà còn đánh đập em, thượng cẳng chân, hạ cẳng tay với em. Anh ta không chỉ xúc phạm em mà còn xúc phạm cả họ nhà em, bố mẹ em, gia đình em. Anh ta còn coi đề đóm cờ bạc là “con đường làm ăn” để rồi nợ đến 350 triệu. Kinh khủng hơn nữa anh ta ngoại tình rồi khi bị bạn lên tiếng, anh ta còn nói em là “gái đĩ già mồm”,… Vậy sau tất cả những điều em nói về chồng thế, em nhìn nhận chồng em là một người như thế nào? Em có thể sống cả đời với người như vậy không? Điều gì khiến em còn lưu luyến và mềm yếu, bi lụy trước một người đàn ông đó?

 

Em gái thân mến, em cần bình tĩnh lại để biết chính xác điều mình cần là gì. Em mong muốn điều gì? Cuộc sống của em đối với em thì như thế nào là tốt hơn: Không phải chịu đựng cuộc sống với một người chồng như vậy nữa, hay là em không thể sống được nếu thiếu anh ta? Và nếu em xác định được mục tiêu và sự lựa chọn của mình thì em cần làm gì để thực hiện nó? Nếu em cảm thấy rằng mình không thể ly hôn vì nhiều lý do – còn yêu chồng hay là sợ dị nghị, lời ra tiếng vào, hoặc không thể một mình nuôi hai đứa con, thì phải tìm ra cách làm sao để tiếp tục em ạ. Chắc chắn sức chịu đựng của em có hạn, em không thể mãi mãi mà nhẫn nhục, chịu đựng một người chồng như vậy. Còn con em các cháu cũng không thể hạnh phúc được với một người cha như thế, với hoàn cảnh gia đình mình như vậy.

 

Chính vì vậy, em cần sự thay đổi và tìm nhiều nguồn lực trợ giúp để tác động đến chồng em. Điều này cần thời gian và cũng cần sự nhận thức của chính chồng em nữa. Cần phải làm nhiều cách, toàn diện, dùng nhiều biện pháp từ nhẹ nhàng đến quyết đoán, bởi chồng em không chỉ đánh đập, chửi rủa, xúc phạm em và gia đình em, mà còn cờ bạc, ngoại tình,… Vậy nên để tiếp tục chung sống với nhau thì em cần phải làm gì để thay đổi tình trạng trên. Có thể nói rằng điều này là khó khăn, chính vì thế em cần thật sự sáng suốt và khôn khéo em ạ, bên cạnh đó là phải biết tự bảo vệ mình. Em có nghĩ rằng chính sự chịu đựng đôi khi trở nên nhu nhược vì cố gắng luôn vừa ý chồng mà khiến chồng em ngày càng lấn tới, đối sử tệ bạc với vợ như vậy.

 

Thế nhưng nếu như sau một thời gian suy nghĩ thật cân nhắc, em thấy mình không thể có được hạnh phúc nếu sống với một người chồng như vậy, em có thể lựa chọn việc ly hôn. Ly hôn là giải pháp cho em nếu muốn thoát khỏi một người đàn ông như vậy để xây dựng cho mình một tương lai mới. Ly hôn cũng không có gì là xấu xa cả nếu như em đã suy nghĩ thật kĩ càng cả về cuộc sống hiện tại cũng như tương lai cho các con em. Và đó sẽ là điều đúng đắn nếu như người chồng em không thể thay đổi được nữa, luôn luôn tồi tệ với vợ con và gia đình vợ như vậy. Cam chịu và sống với một người như vậy em không thể nào hạnh phúc được. Liệu em có chấp nhận việc mình sẽ bất hạnh cả đời với việc làm vợ của một người đàn ông như thế hay không?

 

Thêm nữa, em cũng cần phải mạnh mẽ lên, khôn ngoan hơn, quyết đoán hơn và phải biết tự bảo vệ mình. Em là người có học (em học cao đẳng sư phạm), là giáo viên, chứ không phải em vô học như anh ấy nói. Không ai có quyền được xúc phạm em, chửi bới em, đặc biệt là “chửi cả nhà em ngu” như thế được. Em có học, có nhận thức, biết phân biệt phải trái, đúng sai, thì hãy biết vận dụng nó để bảo vệ mình, chứ không thể để cho anh ta cứ tiếp tục “dạy dỗ” em theo một cách thức phản khoa học và gia trưởng như thế. Đến khi nào em tự nhận ra được giá trị của bản thân mình, hiểu được rằng bản thân em là một con người, có nhân cách, có suy nghĩ, em đáng được tôn trọng và cần được tôn trọng, không ai có quyền xúc phạm nhân phẩm và danh dự của em cả. Em hãy yêu lấy bản thân mình trước, tự tôn trọng, yêu thương và bảo vệ mình, tự xác định tương lai cho chính mình,… thì khi ấy em sẽ biết mình cần phải làm gì cho cuộc sống của mình trở nên tốt hơn.

 

Trong trường hợp anh ta tiếp tục bạo hành em, đánh đập, chửi bới em thì em có thể nhờ chính quyền địa phương can thiệp và bảo vệ em trước pháp luật. Em cũng hãy tận dụng sự giúp đỡ của người thân, họ hàng để giúp đỡ mình. Bên cạnh đó, điều em mong muốn làm sao để tiếp tục làm việc, nuôi con, nó sẽ phụ thuộc vào nghị lực và ý chí của em. Em sẽ không đơn độc, bởi xung quanh em chắc chắn sẽ có những người giúp đỡ, thông cảm và tạo điều kiện cho em rất nhiều. Quan trọng nhất là em phải mạnh mẽ lên! Đừng yếu đuối và nhu nhược để chồng em có thể tiếp tục lấn tới và để tương lai của mình phải bế tắc như vậy. Luôn có lối thoát cho tương lai của mỗi người, chỉ có điều là em có lựa chọn nó, có dám làm và quyết tâm thực hiện nó hay không.  

 

Hãy là một người phụ nữ mạnh mẽ, tự tin và nỗ lực ở bản thân em ạ. Con em rất cần một người mẹ như vậy, bởi em sẽ là người nuôi nấng, dạy dỗ con, là điểm tựa vững chắc cho các con. Bản thân em cũng cần điều đó để mình ngày một trưởng thành, mạnh mẽ hơn, thông minh và bản lĩnh hơn để có thể vững vàng trong cuộc sống, cuộc sống này như thế nào một phần lớn là ở chính bản thân mỗi người em ạ. Muốn được người khác yêu thương, trân trọng thì em phải biết yêu chính bản thân mình, biết rõ giá trị của mình và đừng bao giờ từ bỏ hy vọng thay đổi cuộc sống tốt đẹp hơn. Chúc em luôn sáng suốt và mạnh mẽ!

 

Thân ái.

 

Bạn được tư vấn bới Tổng đài tư vấn Ánh Dương 1900.6802.

Để được tư vấn về Tâm Lý – Giới Tính cùng các chuyên gia VOV – Cửa Sổ Tình Yêu mời bạn gọi 1900.6802 nhấn phím 1. Xin cảm ơn!

CửaSổTìnhYêu

Kính chào chương trình! Lời đầu tiên gửi tới các anh các chị trong chương trình cũng như trong ban tư vấn đã chia sẻ với em và cho em những lời khuyên bổ ích. Kính thưa chương trình và em hôm nay nỗi đau chưa dịu lại dồn dập nỗi đau, em muốn sống bình thường để làm việc nuôi con mà xem chừng cũng khó. Em biết nỗi đau mà hôm nay em phải gánh chịu là cái giá mà em phải trả cho việc chọn chồng thiếu hiểu biết của mình: tình yêu sét đánh.

Từ lâu chồng em đánh đề, nợ ngân hàng đến hết lần này đến lần khác cứ vay rồi trả, anh ta đưa tiền cho em bao nhiêu là tôi lại trả nợ hết cho anh ta. Nhưng em và gia đình đã phân tích khuyên răn, bản thân anh ta cũng là đảng viên, là người của nhà nước nhưng anh ta cũng không nhận ra sai lầm của mình, anh ta lại tiếp tục cờ bạc đề đóm trong 13 năm trời làm chồng em và hiện tại anh ta nợ đến 430 triệu. Anh em gia đình cho anh ta mượn trả nợ rồi hàng tháng anh ta sẽ dành toàn bộ tiền lương để trả nợ, còn em nuôi hai con một mình. Tưởng vậy mẹ con em sẽ được sống yên ổn, nhưng thật sự anh ta không còn tính người. Anh ta quan hệ bất chính với vợ hàng xóm mà bản thân cô này cũng đã quan hệ với rất nhiều người ngoài chồng cô ta. Anh ta còn tâm sự với cô ta là cô ta là người mà anh ta yêu, rằng 13 năm qua sống với em không hạnh phúc, rằng anh ta sống rất khôn khéo nên anh ta giữ được vỏ boc gia đình hạnh phúc mà không ai biết.

Khi em nói chuyện xa gần để anh ta tránh xa ra người đàn bà kia, nghĩ vì con mà về với gia đình nhưng anh ta luôn miệng chửi em là mày ngu, mày chết đi, tao không cần mày. Anh ta viết đơn ly hôn bắt em ký và cố tình để cho người tình ngay nhà bên cạnh nghe thấy. Em là một giáo viên tôi không làm điều gì trái với đạo đức xã hội và đạo đức nghề nghiệp, em không ăn hoang phá hại, hết lòng yêu thương chăm sóc gia đình chồng con, chính gia đình chồng em phải công nhận điều này. Em không đồng ý ký đơn ly hôn, bị mẹ đẻ mình chửi nên anh ta không ép em ký đơn ly hôn nữa mà chuyển sang thủ đoạn thâm độc hơn là: giả vờ nhẹ nhàng tình cảm với tôi, nói với em là: vợ chồng bỏ qua cho nhau, rồi sau đó dụ em bán nhà chuyển sang chỗ khác ở với lý do không hợp với mẹ vợ, chúng em làm nhà trên đất của bố mẹ đẻ tôi cho.

Mặt khác anh ta vẫn nhắn tin, gọi điện cho người tình với những lời lẽ yêu thương rằng họ chưa công khai tình cảm nhưng chắc chắn sống với em thì không thể tiếp tục được
nữa. Em chẳng hiểu tại sao một số anh chị em của chồng em lại đồng ý tiếp tay cho chồng em làm vậy. Em phân tích tất cả lý do và không đồng ý bán nhà thì chồng em trở mặt ngay, chửi em là không thương chồng con rằng” bỏ con này được rồi”vv…Đến bây giờ em sống cũng không được yên, em phải hoãn binh bằng cách tuyên bố : anh muốn làm gì thì làm. Anh ta đang rao bán nhà bất kể công việc dạy học của em thế nào. Anh ta rủ em chịu khổ tí. Thực sự em ghê tởm con người anh ta. Em không muốn giữ một người chồng không đưa tiền cho em nuôi con mà tâm hồn yêu thương tơ tưởng người khác. Em muốn anh ta đi xa cuộc sống của mẹ con em.

Một lần nữa xin chương trình giúp em, cho em một biện pháp để tránh xa con người thủ đoạn kia, liệu anh ta có tu tâm tu chí mà hướng về mẹ con em, năm nay anh ta 42 tuổi rồi hay ” non sông dễ đổi bản tính khó dời” em phải ly hôn, xin hãy giúp em để em yên tâm công tác nuôi dạy hai con dại. Em biết ơn chương trình.

Chào em!
Như đã trao đổi với em trước đây, chồng em chưa hoàn thành nhiệm vụ một người chồng, người cha trong gia đình. Anh ấy đã cờ bạc nợ nần với con số không hề nhỏ, dù vậy nhưng anh ta hoàn toàn không nhận lỗi sai về mình. Tiếp đó anh ta còn ngoại tình với cô hàng xóm với những lời lẽ yêu thương nhưng lại dành cho vợ những lời lẽ thô tục không tôn trọng vợ. Em đã nói rằng “Thực sự em ghê tởm con người anh ta… Em muốn anh ta đi xa cuộc sống của mẹ con em… tránh xa con người thủ đoạn kia” Có một điều mâu thuẫn ở đây là tại sao khi chồng muốn ly hôn em lại không đồng ý.
Tôi biết em đã và đang làm rất tốt bổn phận của mình với vai trò là người vợ, người mẹ và là người giáo viên tâm huyết với nghê. Rõ ràng là em rất tốt nhưng tại sao mà anh chị chồng em lại tiếp tay cho chồng em làm vậy . Đành rằng máu mủ phải bảo vệ lẫn nhau nhưng họ cũng sẽ nhận thức được rằng em làm như vậy là muốn cho anh ấy tốt hơn mà thôi. Điều gì khiến em không cam lòng khi ly hôn một người chồng tệ bạc đến vậy. Vì tình yêu với chồng, vì thương con cái, mong muốn con sống có cha có mẹ hay vì vấn đề kinh tế nhiều hơn. Người ta sẽ khó lòng sống với nhau mà đôi bên không tôn trọng, giữ lòng chung thủy với nhau và không biết vì nhau mà thay đổi những thói hư tật xấu của mình đâu em ạ. Đối tượng chồng em ngoại tình lại là người hàng xóm kế bên chẳng xa lạ gì. Biết rằng cô ấy không phải là đoan trang, chính chuyên với chồng khi quan hệ với nhiều người đàn ông khác ngoài chồng cô ấy. Em có thể làm ngơ như không biết gì với mối quan hệ ngoại tình của chồng không?
Tiếp nữa là tật cờ bạc của chồng. Một điều chẳng sai trong cuộc sống vẫn thấy đó là “cờ bạc là bác thằng bần” mà cái máu đỏ đen thì “được ham, thua cay” khó lòng mà dứt bỏ được. Thực tế “Từ lâu chồng em đánh đề, nợ ngân hàng đến hết lần này đến lần khác cứ vay rồi trả… em và gia đình đã phân tích khuyên răn, bản thân anh ta cũng là đảng viên, là người của nhà nước nhưng anh ta cũng không nhận ra sai lầm của mình, anh ta lại tiếp tục cờ bạc đề đóm”.
Khi vẫn còn nguồn tiền để tiếp tục sa đà thì chồng em chưa dừng lại đâu. Chồng em sẽ chỉ dừng lại khi trắng tay và anh em không thể trợ giúp gì thêm nữa. Nhiều trường hợp ham mê cờ bạc tới mức vay nợ đánh đổi bộ phận trên cơ thể của mình. Còn cái cái nhà xây trên đất mẹ đẻ em cho liệu rằng khi bán xong anh chồng em có mua đất khác để định cư hay lấy hết số đó để trả nợ anh em hay lại cờ bạc tiếp. Lúc này chồng em còn không muốn sống với em thì khi bán nhà của đi rồi thì có còn muốn sống với em nữa không. Em cần luôn tỉnh táo để có những quyết định phù hợp, việc bán nhà hoặc tài sản sẽ ảnh hưởng không nhỏ tới cuộc sống của 3 mẹ con và chắc em cũng biết chồng em sẽ không bao giờ từ bỏ con đường cũ.
Là một nhà giáo em cũng biết rằng yếu tối môi trường ảnh hưởng tới sự hình thành nhân cách của trẻ rất nhiều. Con em chỉ thực sự phát triển tốt khi gia đình thực sự êm ấm hạnh phúc. Còn nếu như vợ chồng em suốt ngày cãi vã, mâu thuẫn với nhau về những thói hư tật xấu của chồng thì sẽ chẳng thể phát triển tốt được. Có lẽ chính vì thái độ của em không đủ cương quyết trước những sai lầm của chồng, em vẫn sống vì suy nghĩ “gái có công chồng không phụ” mà không biết được rằng điều đó chỉ đúng với những người hiểu lễ nghĩa, biết phải trái. Còn chồng em có lẽ anh ấy biết cách cư sử bên ngoài nhưng ở khía cạnh làm chồng làm cha thì không còn đủ tư cách. Em có thể chưa ngay lập tức ly hôn, nhưng cần sắp xếp lại cuộc sống của 3 mẹ con. Em nên chủ động trong công việc, chăm lo con cái, thu nhập, và cần có sự độc lập trong tinh thần của chính bản thân mình. Hãy biết cách chăm lo bản thân, khi em xác định được tư tưởng một cách thoải mái em sẽ biết cách làm chủ cuộc sống, chồng em nếu thực sự mong muốn có được gia đình, muốn giữ lại vợ con thì phải có cuộc cách mạng thay đổi bản thân. Còn nếu chồng em vẫn tiếp tục giữ thái độ coi thường gia đình, sống thiếu đạo đức, vô trách nhiệm thì em nên sớm chấm dứt sự chịu đựng vô nghĩa như hiện nay.
Khi kết hôn ai cũng mong muốn được một gia đình hạnh phúc, vợ chồng con cái yêu thương nhau, và nếu mục đích hôn nhân không đạt được dù em đã cố gắng hết sức thì hãy dũng cảm từ bỏ cuộc sống đó, cho mình và con có được cơ hội sống một cuộc đời tốt đẹp hơn, ý nghĩa hơn.
Chúc ba mẹ con luôn khỏe, và mong nhận được những tin vui mới từ em!