Xin chào chương trình!
Tôi và chồng tôi kết hôn được 6 năm nay vẫn chưa có con. Trước đây chồng tôi cũng đã lấy 1 lần vợ được 2 năm cũng không có. Được biết trước đây chồng tôi và vợ cũ đi khám thì anh đấy bị yếu tinh trùng còn khi lấy tôi thì chỉ đi khám theo đông y và lấy thuốc uống nhưng không được.
Tôi làm công nhân còn chồng tôi làm tự do. Vì lấy chồng xa (Sầm Sơn-Thanh Hóa) mà quê chồng không thuận việc làm ăn nên tôi chuyển công việc ở Hà Nội, gần nhà mẹ đẻ đi làm. Về công việc hay ở đâu chồng tôi đều không ngăn cản nên tôi tự chọn công việc và ở nhà mẹ đẻ đi làm. Công việc chồng tôi cũng không ổn định lắm nên thu nhập cũng thất thường. Vì là đã lấy vợ lần 1 không có con và lần 2 là tôi cũng vậy, thêm nữa chồng cũng phá tiền của gia đình cũng nhiều nên bố mẹ chồng cũng mặc kệ không lo lắng cho.
Gia đình chồng tôi có 4 anh em: 3 trai và 1 gái đều đã lập gia đình hết. Đứa em trai thứ 2 lấy vợ được 8 năm nay cũng chưa có con nhưng không may nó bị tai nạn đã qua đời được 2 năm nay. Đứa em gái lấy chồng ở Sooc Trăng có 2 đứa con nhưng vẫn ở nhà chồng tôi, không ở nhà chồng nó. Còn đứa em trai út lấy vợ được 3 năm nay và cũng đã có 2 đứa con. Tất cả ở vẫn ở chung 1 nhà. Tôi thì làm ở Hà Nội nhưng nhà có công việc gì hay Tết nhất lúc nào cũng về đầy đủ.
Vì làm ở ngoài này nhiều ở nhà ông bà cứ phàn nàn không chịu về nhà chồng ở mà cứ ở ngoài đó. Vì hoàn cảnh tôi cũng về nhà sống và cũng tìm việc để đi làm nhưng ở nhà lúc thì chuyện này nọ, chồng tôi thì cầm cố xe điện của thằng em rồi lại mẫu thuẫn trong nhà nên tôi lại ra Hà Nội ở nhà mẹ đi làm.
Ngày trước, khi ông bà chưa có cháu nội ngoại thì dù con trai mình có không tốt nhưng tôi vẫn nhận thấy còn yêu quý tôi nhưng lần sau, khi tôi quyết định về nhà ở buôn bán tạp hóa nhỏ thì mọi chuyện hoàn toàn khác. Cách đối xử rõ rệt và rồi cũng đã không tránh khỏi xích mích giữa tôi và mẹ chồng. Chồng tôi cũng không bênh mẹ dù biết mẹ mình sai nhưng sống vẫn chung nhà nên mọi chuyện không dừng lại. Khi có tôi ở nhà thì gia đình chẳng ai nói mà chỉ lúc tôi không ở nhà thì chê bai chỉ trích với chồng tôi.
Bố chồng và mấy đứa em chồng cũng nghe mẹ chồng tôi và tôi cảm giác như người thừa trong gia đình.Tôi biết điều đấy nhưng chẳng có ai hiểu cho tôi, đến hàng xóm xung quanh họ còn nói với tôi rằng mẹ chồng tôi thật chẳng ra gì. Thời gian này chồng tôi lại không ở nhà và tới khi tôi không chịu nổi cảnh chung sống này nữa tôi lại lần nữa ra nhà mẹ.
Tôi còn biết được chồng tôi có những mối quan hệ ở ngoài với nhiều người khác giới vì là làm tổ chức sự kiện và các chương trình quảng cáo nhỏ. Tôi hỏi nhưng đương nhiên không bao giờ nói mặc dù vẫn quan tâm yêu thương tôi như bình thường. Suy nghĩ nhiều và quyết định từ bỏ chồng và gia đình nhà chồng vì chồng tôi không có con, vì chồng tôi không có công việc ổn định, chưa bao giờ lo được cuộc sống cho tôi và vì gia đình nhà chồng sống như thế.
Khi tôi ở ngoài này, đi làm được mấy tháng thì biết được chồng tôi ăn ngủ và qua lại với 1 đứa đã có gia đình và có con riêng 5 tuổi, còn đưa nó về nhà 2 lần. Nó qua lại với chồng tôi không biết chồng tôi có vợ và chính nó là người gọi điện báo tôi biết. Không còn lý do nào nữa tôi viết đơn ly hôn và cả 2 đều ký nhưng tới khi ra tòa thì không chịu đi và không cho tôi ly hôn.
Ngày mà tôi về để ra tòa thì tìm tôi và kéo tôi ra biển nếu tôi quyết định ly hôn thì cả 2 sẽ cùng chết còn không thì hãy cho cơ hội. Gia đình tôi và bạn bè tôi đều khuyên bỏ. Tôi rất yêu chồng tôi nhưng cú sốc về đưa gái về nhà xem bố mẹ thế nào, rồi không có con, rồi gia đình nhà chồng… và nghĩ cho tương lai của mình tôi không biết phải làm sao cả. Tôi mong chương trình cho tôi lời khuyên.