Không còn yêu tại sao còn làm “đau khổ” nhau đến vậy

Em thực sự mệt và thấy chán nản bởi em nghĩ 2 đứa đã lớn rồi và chuyện này là chuyện nghiêm túc trong khi tình cảm nó mong manh quá.Thực sự em yêu bạn ý và không muốn rời xa. Nhưng nếu sự thật là không thể ở bên nhau thì em cũng chấp nhận nhưng vì không biết lý do nên em chưa cam tâm và chưa thấy đau hẳn để mà dứt tình cảm này.

Tư vấn tình yêu. Em hiện tại 27 tuổi và đang rất rối trí với mối tình đầu chưa tròn 1 năm của mình nên nhờ chuyên gia tâm lý tư vấn giúp em. Em xin cảm ơn bởi hiện tại em không thế tập trung vào công việc được và không lý giải được anh ý đang nghĩ gì, đang muốn gì!

Em làm việc tại HN, tính thẳng, hơi nóng, trầm tính và ít giao lưu bạn bè, ít đi chơi. Anh là Công an làm việc ở quê. Anh ít nói, sống hướng nội, không thích nói lại chuyện quá khứ. Anh và em là bạn học và bằng tuổi nhau. Thỉnh thoảng nói chuyện và gặp ở buối họp lớp khi còn là bạn bè. Lúc đó là bạn bình thường, không thân.

Anh có hỏi mượn và lấy ảnh em làm ảnh đại diện zalo làm em rất vui nhưng em vẫn bảo bạn ý gỡ ảnh xuống. Tuy em có cảm tình với bạn ý nhưng em không muốn như vậy là vì bạn ý chưa thể hiện rõ tình cảm với em mà làm như vậy các bạn trong lớp sẽ hiểu lầm. Và em cảm thấy hơi ngược khi lấy ảnh làm ảnh đại diện trong khi em chưa là gì của anh cả.

Bọn em biết nhau lâu rồi nhưng mới được 10 tháng thân và hay nói chuyện. Sáu tháng đầu thì bạn ý vẫn nhắn tin cho em hằng ngày, em cảm nhận được sự chân thành, nhiệt tình của bạn ý, cảm nhận được tình yêu của bạn ý. Em bật đèn xanh và tặng bạn ý vài món quà nhỏ như bút (có giấy note ghi ấn tượng của em về bạn ý). Vào hồi tháng thứ 6, Bạn ý lên HN công tác và hẹn gặp em đi uống nước. Khi em về thì bạn ý nt là muốn em ở lại nói chuyện cùng. (Bạn ý thuê 1 phòng nghỉ để nghỉ qua đêm). Khi em về tới phòng trọ mới biết tin nhắn đó và có nhắn lại trêu đùa là “bạn ý có muốn gặp em đâu” thì đêm bạn ý nt bảo sáng mai em qua sớm với bạn ý.

 

 

6h sáng hôm sau em có qua và rủ bạn ý đi ăn sáng thì bạn ý bảo mệt không muốn đi và rủ em lên phòng bạn ý thuê ngồi nói chuyên. Em ngần ngừ và lên thì bọn em có ôm hôn nhau. Sau đó em phải đi làm còn bạn ý về. Bọn em vẫn nhắn tin hoặc gọi điện nói chuyện. Em yêu bạn ý và thực sự rất nhớ bạn ý nên khi có việc về quê đều muốn gặp bạn ý. Có 1 lần bạn ý muốn em từ HN về vào thằng nhà bạn ý. Còn 3 lần khác vì bạn ý không đón em mà em ngại mẹ bạn ý nên em qua khi bác không có nhà nên bọn em nói chuyện thì ít mà hành động thì nhiều nhưng không đi quá giới hạn.

Em chưa hiểu rõ công việc của bạn ý nhưng cũng thông cảm vì nghĩ làm CA chắc cũng bận. Nhưng giờ bạn ý ít nhắn tin, gọi điện cho em mà có khi em nhắn tin, gọi điện nhiều hơn. Trong tin nhắn em cũng nói em nhớ bạn ý nhưng bạn ý không đáp lại giống như em đã từng. Bạn ý không trả lời là có nhớ em không mà quay sang hỏi em đang làm gì? Em thấy tỉnh cảm đi xuống thông qua việc nhắn tin nên em cũng nói nhẹ nhàng là anh rảnh thì nói chuyện với em, rảnh thì nhắn tin cho em nhé.

 

 

Nhưng đỉnh điểm là 14-2 (em không biết bạn ý không biết đi làm không?) nhưng không hề nói chuyện với em gì về ngày lễ này. Chiều em có gọi điện thì nói chuyện hỏi han thông thường, tối em nhắn tin nhưng không trả lời, em gọi điện thì ấn máy bận và nhắn tin là chờ tớ 5p nữa nhưng em chờ cả tiếng vẫn không thấy đâu.  Khi đó là 11h đêm, em trằn trọc suy nghĩ nhưng không lý giải nối nguyên do. Trưa hôm sau em gọi điện muốn nói chuyện thì bạn ý bận đi ăn với cơ quan nên em hẹn tối gọi lại. Chiều tối bạn ý nhắn tin: ” em đang làm gì,đã đi làm về chưa?” em không trả lời mà 2h sau em gọi lại.

 

Em với bạn nói chuyện thông thường và ngấp nghé muốn hỏi bạn ý. Bạn ý bảo là không muốn hỏi thì đừng hỏi nữa. Nhưng em vẫn hỏi “ngoài tớ ra cậu có ai khác không?” vì em muốn biết bạn ý hờ hững em như vậy là do bạn ý bận hay có người khác. Bạn ý bảo không trả lời và giờ không nói chuyện nữa. (Bạn ý có thể trả lời có hoặc không, nói dối hoặc nói thật nhưng bạn ý không trả lời). Em hỏi bạn ý có muốn hỏi gì em không, có muốn hỏi lý do tại sao em lại trả lời như vậy không thì bạn ý bảo không? Bọn em cùng im lặng, em năn nỉ bạn ý trả lời thì bạn ý không.

 

Sau đó em có nhắn tin là em nhớ bạn ý, yêu bạn ý, 30 tết em đã khóc vì hẹn gặp bạn ý mà không được, cả tết em cũng chỉ gặp được bạn ý 1 lần mặc dù biết bạn ý được nghỉ tết có 2 ngày. Hai ngày qua bạn ý im lặng thực sự làm em buồn và nghĩ tiêu cực. Bạn ý có vào zalo với Facebook nhưng không vào lâu và không hề liên lạc với em. Sau 2 ngày im lặng không hiểu nổi nguyên do, em thấy khó chịu nên em gọi điên, nhắn tin cho anh…anh vẫn nghe nhưng nhanh chóng cáo bận. Em hẹn gặp anh thì anh lấy cớ bận không gặp.

 

 

Nhưng do em đi đường xa nên anh áy náy có ra gặp em với vẻ mặt không vui. Anh bảo không nói chuyện cũ nên em nói chuyện tương lai với anh thì bị anh cho gáo nước lạnh: “cậu có hỏi gì thì tớ cũng không trả lời đâu!” Gặp anh, em cũng thất bại nên đêm về em có nhắn tin nói là “chuyện 2 đứa như thế nào em cũng chấp nhận, em sẽ cố gắng khi còn có thể nhưng nếu chuyện cậu với tớ không thể tiến xa hơn thì tớ cố gắng cũng không làm gì. Cậu cứ nói nhé, trước sau gì cũng nên nói cho tớ biết” nhưng anh chỉ nhắn tin cho em bảo em ngủ đi.

Em thực sự mệt và thấy chán nản bởi em nghĩ 2 đứa đã lớn rồi và chuyện này là chuyện nghiêm túc trong khi tình cảm nó mong manh quá.Thực sự em yêu bạn ý và không muốn rời xa. Nhưng nếu sự thật là không thể ở bên nhau thì em cũng chấp nhận nhưng vì không biết lý do nên em chưa cam tâm và chưa thấy đau hẳn để mà dứt tình cảm này.

 

Em rất mong anh chị tư vấn giúp em. Liệu em có còn cơ hội và tiếp tục theo đuổi mối tình này không ạ? Vấn đề em thắc mắc là tại sao bạn ý không nói thắng để em dứt khoát được. Những vấn đề em hỏi sao bạn ý không nói để em hiểu bạn ý hơn mà cứ để em phải đoán. Và bạn ý có hiểu cho em không, hay em chỉ là người bạn ấy không còn yêu nữa. Xin chuyên gia tâm lý giúp em, em cảm ơn ạ!