Em năm nay được 18 tuổi từ nhỏ ba mẹ ly hôn em và 3 anh chị em nữa sống với mẹ. Do kinh tế khó khăn mẹ em đã bán thân để nuôi 4 anh chị em ăn học. Anh chị hiện tại đã có gia đình.Vào năm em 16 tuổi bị anh ngụ cùng huyện nhưng khác xã cưỡng hiếp nhà em thì nghèo còn nhà anh ta khá giàu anh ta còn là con chủ tịch huyện nên mọi chuyện cũng vào bế tắc…
Ba em là giám đốc của một công ty nói là giám đốc chứ đủ ăn đủ mặc thui chứ không giàu có gì rồi ba em đem toàn bộ tài sản của ba và mẹ xây dựng mấy chục năm qua bán hết để tiêu sài hoang phí .nói trắng ra là ba chưa từng xem 4 anh chị em của em là con.với thân thế không mấy tốt đẹp nên em cũng biết vị trí mình ở chỗ nào…
Hiện tại em đang quen một anh làm quản lý đô thị ở xã Vĩnh Lộc chỗ anh ta làm cũng gần nhà em có điều khác xã…em không biết anh ta có biết quá khứ của em hay không và em cũng không đủ can đảm để kể cho anh ta nghe…nhiều khi em nghĩ mình trèo cao nên em muốn dừng lại vì em biết em và anh ta sẽ không có tương lai..một người đẹp trai công việc lại ổn định gia đình thì truyền thống còn là con một trong gia đình liệu họ có chấp nhận em hay không còn quá khứ của em nữa.
Anh ta nói (anh muốn cưới em làm vợ dù là ba mẹ cũng không cấm được anh)…em nghĩ liệu em có phải là vật cản cho tương lai của anh ta hay không. Rồi vì em mà gia đình của anh ta chia rẽ. Rồi cưới nhau về làm sao sống hạnh phúc được…nhiều khi em muốn từ bỏ tất cả nhưng quá khứ vẩn còn đó vết dơ dơ trong em vẩn ở đó dù mình có bỏ như thế nào thì làm sao thay đổi được…
Nhiều lúc buồn cho số phận tại sao mình lại gặp phải những chuyện như thế…đôi lúc em hay thu mình lại ngừng tiếp xúc với bất cứ ai nhưng mội chuyện chỉ là kế quản binh sự thật vẩn ở đó không thể phũ.