Xin chào Cửa số tình yêu, là mình là nữ, mình có yêu xa một anh tính tới nay cũng gần 2 năm rồi (quận 7 – Gò Vấp), tụi mình đều 22 tuổi. Trước tới giờ thì hai đứa yêu nhau vui vẻ, anh với mình đều thương nhau lắm, nhưng cũng không tránh khỏi biết bao nhiêu những trận cãi vã. Cộng thêm hiện nay tình hình dịch bệnh ở HCM gia tăng đáng kể nên anh vẫn chưa được đi làm lại (những lúc như thế này anh hay bị stress vì dịch bệnh ở nhà sợ không đủ tiền nuôi bản thân nếu cứ kéo dài mãi). Mình cũng thông cảm cho anh lắm vì biết là anh không khá giả gì. Nhưng mà đỉnh điểm là hôm trước (cách đây 2 hôm) thì anh với mình có cãi nhau, rồi dẫn đến chia tay. Nguyên nhân là do anh chán, vì lí do mình thiếu sự tinh ý cũng như tinh tế, lẫn sự kém giao tiếp của mình.
Trước khi quen anh thì mình toàn ru rú trong nhà, không tiếp xúc với thế giới bên ngoài, cũng không giao tiếp với người lạ trừ những người trong nhà, khách đến nhà chơi thì toàn trốn khư khư trong phòng chơi game, bạn bè trên lớp cũng không có. Ba mẹ rủ đi chơi này kia mình cũng không chịu đi, mình hay lầm lì, cộc cằn và dễ nóng giận lắm, lúc đấy y như một đứa thụ động, “sống thực vật” luôn vậy. Mà từ khi quen anh thì mình dần thay đổi, tập đi đây đi đó với anh nhiều hơn, tiếp xúc với nhiều người khác như gia đình của anh,.. nên từ đó cũng cởi mở hơn. Nhưng dù vậy thì mình vẫn giao tiếp kém lắm, lẫn trong suy nghĩ nữa.
Mình chẳng hiểu tại sao nữa, quen anh thì hằng đêm tụi mình đều call tám nhảm, tâm sự các kiểu. Anh chia sẻ, hỏi cũng nhiều, có thể đối với nhiều cô gái khác thì họ sẽ trả lời và tiếp nối câu chuyện một cách dễ dàng nhưng với mình nó thật sự rất khó. Tụi mình từng cãi nhau vài lần về vấn đề chỉ có mỗi anh là người chủ động bắt chuyện, mình cũng muốn tâm sự, nói nhiều hơn với anh nhưng vốn từ của mình nó hạn hẹp quá, những lúc muốn tiếp nối thì em phải im lặng và suy nghĩ thật lâu trong đầu “Liệu mình nên nói như thế nào”, mỗi lần vắt óc suy nghĩ vậy thì đầu mình đau và nhức như muốn nổ tung lên, và khi đã nghĩa ra được chủ đề để nói thì anh bảo “thôi, đợi em trả lời cũng như không”. Còn về chuyện tinh tế, tinh ý thì lúc tụi mình cãi nhau thì anh có bảo là “Hồi đó lúc quen em, em muốn thứ gì, ngay lập tức em có, em muốn có game? Okay có tất, Món quà tuy không to, cũng không nhỏ, nó giúp em vui. Okay chấp nhận, vì mình đi làm có tiền. Còn giờ mình thất nghiệp? Covid? Muốn có một thứ gì đó nhỏ thôi? Gợi ý cho người yêu của mình? Xem nàng ấy có tặng cho mình không? Tất nhiên là không, sau bao điều mình làm cho cô ấy”.
Đúng thật là trước giờ anh ấy thương mình lắm, những lúc mình bệnh cũng cuống cuồng lo lắng, nhưng không chăm thăm được, do yêu xa mà. Từ lúc quen ảnh, ảnh chỉ dạy mình nhiều thứ lắm, nên giờ mình cũng khá hơn hồi trước ngoại trừ thiếu sự tinh ý với ăn nói kém. Anh có hay than vãn về những chuyện nhỏ ví dụ như “giờ muốn tải phim về 2 đứa xem mà hết code fshare rồi, mà trong ví momo thì cũng không đủ để mua thêm” cũng chỉ muốn mình tinh ý nhận ra điều đó, mà mình cũng không nhận ra được, những gì mình làm chỉ là ngồi trơ ra đó không nói không rằng gì, cũng chẳng mảy may hiểu được lời anh nói. Trước giờ mình chỉ biết nghĩ về một phía, rằng mình là người thương ảnh nhiều nhất.
Nhưng sau hôm cãi nhau, sau lần anh kể ra hết thì lúc đấy mình mới thấy anh mới là người thương mình nhiều nhất. Từ trước tới giờ anh dành cho mình rất nhiều thứ, dạy mình rất nhiều điều nhưng mình chẳng một lần bù đắp được cho anh cái gì. Tiền bạc thì mình toàn đem đi nạp vào game, giờ có hối hận cũng muộn. Anh bảo mình nếu cứ như thế này thì em sẽ chẳng bao giờ trưởng thành được, mình công nhận. Vì những gì hiện tại mình làm chỉ là mơ mộng vào một tương lai hạnh phúc và vui vẻ mà lúc hai đứa đã vẽ lên thôi. Anh ấy có bảo “Anh muốn cho em biết, nếu em không cải thiện được bất cứ thứ gì, thì nên để anh yên ổn một mình sẽ tốt hơn là ngày nào anh cũng phải thấy nản vì tính cách + lối suy nghĩ của em. Vì anh đã cho em không biết bao nhiêu cơ hội rồi”.
Mình cũng biết mình rất tệ, không có điểm nào tốt, tật xấu nhiều vô kể, đôi lúc mình có suy nghĩ “có lẽ nên giải thoát cho anh ấy sẽ tốt hơn là cứ suốt ngày dính với một đứa thất bại và vô dụng như mình” nhưng chẳng lâu sau lại chẳng còn suy nghĩ đó nữa. Thật sự thì mình thương anh nhiều lắm, và hiện tại vẫn vậy, nhưng mình không biết phải làm thế nào để trở nên tính tế, tinh ý hơn trong mối quan hệ. Còn về việc nâng cao khả năng giao tiếp cũng như tư duy thì hiện mình cũng đang tham khảo đọc vài cuốn sách nhưng không biết liệu như vậy có đủ? Cửa sổ tình yêu có thể cho mình xin một vài phương pháp, giải pháp khắc phục cũng như lời khuyên để tiếp tục duy trì đoạn tình cảm này được không ạ? Mình xin cảm ơn.
Em thân mến!
Tôi hiểu những khúc mắc trong chuyện tình cảm cũng như những chuyện liên quan đến tâm lý thì thường khó để chia sẻ với bất kì ai. Bởi vậy em đã lựa chọn cách viết thư gửi về chương trình Cửa sổ tình yêu để gỡ rối lòng mình cũng như tìm kiếm giải pháp để thay đổi bản thân. Rất cảm ơn em vì sự tin tưởng dành cho chúng tôi.
Hai năm yêu xa cũng không phải là quãng thời gian ngắn, mà như em chia sẻ tôi cũng cảm nhận được phần nào đó những niềm vui, hạnh phúc mà các em dành cho nhau. Đó là những buổi tối tám chuyện, cùng nhau chia sẻ những niềm vui, sở thích, những câu chuyện trong cuộc sống; bạn ấy cũng đưa em gặp gỡ những người thân trong gia đình, cùng đi đây đi đó với nhau…Anh như luồng gió mát mang đến cuộc đời em sự thay đổi hoàn toàn, biến một cô gái không thích giao tiếp trở nên cởi mở hơn. Đó chính là điều kì diệu từ tình yêu mà chỉ có sức mạnh của tình yêu mới làm nên những điều đó đúng không em? Và tôi cũng nghĩ rằng, khi quen em một quãng thời gian như vậy, cũng đủ dài để bạn ấy hiểu được tính cách của em. Có phần nào đó bạn cũng chấp nhận và quen rồi, nhưng phần nào đó vẫn mong chờ em có sự thay đổi để cả bạn ấy cũng nhận được sự quan tâm, chia sẻ từ phía em. Vậy em có nghĩ rằng, lý do dẫn đến việc các em chia tay là do bản thân bạn trai em cũng có những áp lực nhất định vì dịch Covid kéo dài cũng ảnh hưởng đến kinh tế, do đó ảnh hưởng đến tinh thần, tâm trạng. Nếu như em biết sẻ chia, thấu hiểu hơn thì bạn ấy cũng có thêm một nguồn động viên. Còn ở đây các em lại cãi nhau, bạn lại càng có thêm những lý do cảm thấy buồn chán nên mới quyết định dừng lại. Thực sự trong lòng em còn yêu thương bạn ấy nhiều thì đừng ngại ngùng mà hãy làm lành để tiếp tục duy trì tình cảm tốt đẹp này.
Tất nhiên, lỗi không hề xuất phát từ phía em hay từ phía bạn trai, mà cả hai ai cũng có một chút gì đó cần phải thay đổi để tốt hơn. Em nhìn thấy vấn đề của em rồi và cũng rất cảm ơn bạn trai đã góp ý thẳng thắn để em nhìn ra vấn đề đó. Vậy thì tự bản thân em thay đổi bằng cách đọc thêm sách như hiện tại em đang làm, nhưng đọc rồi thì phải thực hành, mà không có trường lớp nào tốt bằng “trường đời”. Em nên mở rộng các mối quan hệ, ra ngoài nhiều hơn, và dừng lại những trò chơi game vô bổ. Em đã đi làm hay chưa nhưng ở độ tuổi của em nếu đã học xong rồi thì nên có một công việc và giao tiếp cởi mở với mọi người, với đồng nghiệp, với người thân, với bạn bè…Càng giao tiếp nhiều tự bản thân em sẽ có các kĩ năng cũng như rút ra những kinh nghiệm trong quá trình giao tiếp. Bạn trai cũng sẽ hỗ trợ em trong việc góp ý, sẻ chia để em tiếp tục khắc phục những hạn chế của bản thân và khích lệ em mỗi khi thấy em thay đổi. Còn em không hài lòng về bạn trai điểm gì thì cũng đừng ngại ngần mà nói ra, bởi các em càng không có vấn đề gì vướng mắc về nhau thì càng dễ cởi mở với nhau hơn.
Một khi em muốn hàn gắn tình cảm với bạn trai thì hãy thay đổi những điều còn tồn tại từ phía bản thân và hãy chứng minh cho bạn trai nhìn thấy sự quyết tâm của em ra sao. Không rõ bạn ấy còn muốn tiếp tục với em hay không nhưng nếu còn tình cảm thì đừng ngại ngần níu kéo em nhé, bởi những vấn đề khúc mắc của hai em cũng không quá lớn và cũng có thể cải thiện được. Nhưng trước hết em hãy nghĩ rằng em cần phải thay đổi vì chính bản thân em, những điều đó sẽ khiến cho cuộc sống sau này của em tốt hơn lên.
Chúc em mạnh dạn, tự tin và hạnh phúc!