Chào chương trình Cửa Sổ Tình Yêu, em muốn xin lời khuyên về chuyện tình cảm của em hiện tại.
Em và bạn trai (M) quen nhau từ lúc năm 1 Đại học đến đầu năm 2021 khoảng 5 năm. Sau 3 năm quen nhau, tụi em dọn về sống chung như vợ chồng, tụi em có xác định chuyện lâu dài nên có tới lui gia đình, ra mắt cha mẹ đôi bên và cha mẹ cũng rất hài lòng. Tình cảm cứ như vậy mà phát triển từng ngày, tụi em cùng ăn, cùng ngủ, cùng đi du lịch, cùng trải qua vui, buồn, đau khổ, hạnh phúc ở nơi đất khách, cùng đùm bọc nhau đi qua ngày tháng. Tụi em cũng đã từng có một đứa con nhưng không giữ được. Có nhiều lúc cuộc sống nhàm chán rồi mâu thuẫn, cãi vả nhưng sau tất cả em vẫn thật sự dành tình cảm, tình yêu, tình thương cho bạn ấy rất nhiều.
Đến đầu năm nay, cuộc tình của em gặp nhiều biến cố lớn. Em phát hiện mình say nắng một anh đồng nghiệp trong công ty, điều này làm em dằn vặt, đau khổ nhiều. Em thấy có lỗi với M, nhưng em luôn xác định M là “Nhà” , là gia đình của em nên em sẽ phải giải quyết chuyện tình cảm bên ngoài. Em không thể nói với ai, càng không dám nói với M vì sợ bạn ấy tổn thương. Sau đó, một người bạn thân đã khuyên em rằng, nếu khó quá thì hãy tạm thời cắt liên lạc không hoàn toàn với 2 người, tập trung cho công việc, học tập, đừng để tình cảm ảnh hưởng. Vì vậy, em chuyển vào ở kí túc xá, và nói với M rằng em muốn chia tay, thật sự em muốn giống như bạn bè, trải nghiệm cuộc sống độc thân, hi vọng trong thời gian này bạn ấy sẽ tập trung hoàn thành chương trình học dang dở (M bị trễ chương trình học 2 năm) rồi tìm được công việc ổn định. Bởi vì suốt nhiều năm sống chung em thật sự lệ thuộc vào bạn ấy quá nhiều, thậm chí đi đâu gần xa cũng là bạn ấy chở em đi, em không biết một con đường nào ở Tp.hcm.Thật sự em không muốn sống dựa dẫm nữa! Và, tụi em chia tay thật. Ngày chia tay, M nói M biết chuyện em có tình cảm với người khác, và trách em tại sao không nói ra mà cứ lấy lý do muốn độc thân, vì M không có chí cầu tiến, không có công việc làm cái cớ. Hèn! Không phải em không nói mà em muốn tự giải quyết xong xuôi chuyện tình cảm bên ngoài của mình xong mới nhận lỗi với bạn ấy sau. Điều đó làm em càng dằn vặt hơn nữa, em luôn muốn bảo vệ bạn ấy, sợ bạn ấy tổn thương, nhưng có phải em đã sai rồi không chương trình ơi?
Sau chia tay một tuần, tụi em có gặp nhau. Bạn ấy đã kể em nghe rằng, bạn ấy và người yêu cũ vẫn còn liên lạc, gặp mặt, quan tâm nhau trong suốt thời gian tụi em yêu nhau. (Người yêu cũ là mối tình đầu của bạn ấy, 2 người quen nhau từ thời cấp 3, quen khoảng 2 năm, chia tay khoảng 1 năm thì quen em). Và 2 người dù không nói lời yêu nhau nhưng vẫn nuôi dưỡng tình cảm đó trong lòng suốt mấy năm qua. Thậm chí, bạn ấy kể ngay cả lúc yêu em bạn ấy vẫn không quên được hình bóng của người cũ, vô tình chạy xe trên đường chỉ cần có ai đó cắt mái tóc ngang, dáng người hao hao là bạn ấy sẽ chạy theo. Bạn ấy thấy một người rất giống người yêu cũ và chạy theo, chờ người ta đi cà phê, sẵn sàng chờ vài tiếng chỉ để nhìn mặt xem có phải người cũ hay không. Sau khi chia tay em không lâu, bạn và người cũ đã chính thức bước vào mối quan hệ yêu đương. Em biết bạn dành tình cảm cho người ấy nhiều, thậm chí bạn sẵn sàng vượt hơn 100km chạy về trong đêm chỉ để gặp mặt người ta. Em lúc nào cũng tự hỏi rằng có phải vì tụi em ở bên cạnh nhau quá lâu, cuộc sống bình yên như vậy trôi qua mỗi ngày rồi sinh nhàm chán, còn bạn ấy và người cũ là mối quan hệ lén lút, xa cách, không có được.. nên cảm giác mới mẻ, nhung nhớ hơn? Hay là ngay từ đầu đến giờ bạn ấy chưa từng yêu em? Em trách bạn ấy tại sao đã yêu em còn nuôi dưỡng tình cảm với người khác, bạn ấy nói chỉ để tình cảm ấy trong lòng, chứ không làm gì có lỗi với em, nếu em không nói chia tay thì bạn ấy cũng sẽ giữ như vậy trong lòng. Đây là ngoại tình tư tưởng phải không ạ?
Chương trình ơi, em đau đớn quá! Đã 2 tháng trôi qua nhưng em khóc nhiều, tự trách mình nhiều, đau khổ vì trong lòng em vẫn luôn chờ bạn ấy quay về. Em không thể tưởng tượng một người đầu ấp tay gối với mình suốt ngần ấy năm qua lại dễ dàng từ bỏ đến vậy. Bạn ấy nói bạn ấy không yêu em, nếu quay về bên em sẽ là một tội ác rất lớn với em. Khuyên em sống tích cực, và lạc quan lên, bạn ấy xin lỗi và bạn ấy nợ em nhiều. Bạn ấy có thể làm mọi thứ cho em ngoại trừ việc cho em một gia đình! Phải chăng vì suốt bao nhiêu năm qua em ở bên cạnh bạn ấy, đối tốt với bạn ấy quá nhiều nên bạn ấy ở lại như để báo đáp? Tình cảm suốt bao năm qua của tụi em là gì? Sau cùng, điều đau khổ nhất với em hiện tại là em chưa có cách nào để quên đi. Em có cố gắng sống tốt, làm đẹp.. cải thiện bản thân để bạn ấy cảm nhận được. Em vẫn luôn dành tình cảm, sự quan tâm, thậm chí che chở cho bạn ấy. Em không dám buông tay, vì em sợ buông tay bạn ấy sẽ thực sự đi mất, nhưng đứng nhìn người mình yêu, yêu người khác, lòng em lại tan nát gấp trăm lần chương trình ơi. Em là kiểu người khi yêu sẽ đem hết tâm can ra đối đãi, nên giờ đây trong lòng em thật sự vụn vỡ hết rồi. Xin chương trình cho em lời khuyên, em cảm thấy không thể nào sống tiếp được nữa!
Chào em.
Sau bao nhiêu năm yêu thương, đã từng xác định cùng nhau tiến tới hôn nhân nhưng giờ em và người ấy đã rẽ theo hai hướng khác nhau. Ban đầu vì em cảm nắng người khác nhưng cuối cùng em đã xác định được M là người em yêu duy nhất. Nhưng còn M, chia tay em không lâu đã có lý do để quay trở lại với người yêu cũ, và thẳng thắn nói lên cảm xúc mà M đã giấu diếm em bấy lâu nay. Vì tình yêu em dành cho M nhiều, nên giờ em cảm thấy rất sợ phải mất M, chị hiểu được phần nào cảm giác trong lòng em.
Đã hai tháng trôi qua và em cũng đã nhận được câu trả lời rõ ràng của người ấy rồi. Anh cũng dành cho em những lời động viên, thông qua đó để em hiểu rằng anh ấy đã đưa ra được sự lựa chọn. Em cũng đừng tự dằn vặt trách móc bản thân về việc em đã từng lấy cớ để chuyển ra bên ngoài sống. Việc em cần xác định lại tình cảm cũng là điều nên làm vì nếu như em vẫn để mọi việc tiếp diễn, ở với M nhưng em lại nhớ nhung về người khác thì em mãi mãi không gọi được tên cảm xúc của em là gì, rồi biết đâu càng ngày em càng tệ với M hơn, nguội lạnh với M hơn. Lý do em nói với M để chuyển ra bên ngoài cũng rất tế nhị, nhưng chẳng qua M biết mọi chuyện nên mới thẳng thắn chia sẻ với em.
Em không đáng trách mà M cũng không đáng trách. M cũng đã cố gắng chôn giấu cảm xúc bao lâu nay nhưng vì đã xác định ở với em nên cũng tỏ ra là một người rất có trách nhiệm. Ngay cả M cũng có nỗi khổ ở trong lòng. Còn em cũng không thể điều khiển được cảm xúc khi bỗng dưng xuất hiện tình cảm với một người khác, nhưng em cũng đã có điểm dừng, cũng cố gắng đi tìm kiếm giải pháp để mọi việc được trở nên rõ ràng. Cứ cho rằng nếu không có sự việc của em xảy ra thì M cũng sẽ không quay trở lại với người bạn gái cũ, nhưng theo cách nói của M thì M vẫn có sự liên lạc với người kia, vậy em có nghĩ rằng sự việc lần này cũng là cơ hội để M xác định được tình cảm thực sự ở trong lòng. Em yêu M, cần M nhưng M lại rất yêu người bạn gái cũ, nếu không được nói ra điều này thì M sẽ thực sự rất khổ tâm vì yêu mà không đến được với người kia. Giờ có thể em không còn là của M nữa nhưng M đã có được hạnh phúc, đành rằng trong lòng cảm thấy tổn thương nhưng thấy người mình yêu được hạnh phúc dù không phải bên cạnh mình nhưng nó cũng là một điều mà chúng ta nên mừng cho người mình yêu em ạ.
M đã chôn giấu tình cảm ở trong lòng với người yêu cũ bấy lâu nay, giờ mối quan hệ ấy đã được hàn gắn dù em không muốn nhưng cũng nên chấp nhận. Thay vì dằn vặt trong tiếc nuối thì em cần mạnh mẽ, bản lĩnh lên. Nếu thời điểm này anh không muốn liên lạc với em nữa thì cũng đừng cố gắng níu kéo, rồi dần dần em cũng sẽ nguôi ngoai. Coi như có duyên mà không có phận, có ở lại bên nhau cũng khó xây dựng hạnh phúc em à.
Chúc em bình an!